KHÚC HÁT MỘT DÒNG SÔNG (Kính tặng quê hương Bến Nhứt) Quê hương tôi có dòng sông Cái Bé Bồi, lở, cạn, sâu vẫn thầm chảy bao đời.
Sớm êm trôi sông trãi lòng mềm mại Quyện khói sương lạnh mát tiếng chim ca Phiên chợ sáng khua con đò xẻ nước Sông chao mình sóng sánh tiếng còi vang.
Trưa vắng lặng sông nhẹ nhàng ru sóng Mây qua cầu em nón lá nghiêng tre Rơi điệu lý sông mở lòng hòa nhịp Vén bình yên văng vẳng khúc hòa ca.
Chiều vàng rơi ai kia buông mẻ lưới Kéo vầng dương để trăng nhú trời xa Hoa cau trắng bồng bềnh trôi theo gió Sông dịu dàng khoe sắc thắm trời mây.
Đêm trăng xuống sông hóa thành cổ tích Soi bến mơ lấp lóa bóng tình nhân Đàn cá lượn quẫy mình tung khóe nước Để môi ai e ấp…vấp lời yêu.
Có những lần sông phủ đầy sắc đỏ Nước trào dâng trôi dạt những phận nghèo Lòng sông đau oằn mình trong thác lũ Thương quê hương còn vất vả nhọc nhằn.
Ngày lại ngày sông thao thiết dòng trôi Gieo phù sa dù lư, mưa, giông, bão Đã bao lần sông chắt chiu thầm lặng Để một lần ai có nhớ…dòng sông?
Ôi đẹp lắm dòng Cái Bé thân thương Đã tắm mát bao tâm hồn thơ ấu Tôi-hạt phù sa từ dòng sông yêu dấu Xin trọn đời sánh mát bến bờ xưa. Nguyễn Tấn Kiệt (CĐSP Kiên Giang, 10/2009)
|